Sau khi trở về nhà, Giang Quân đã ngồi chờ Giang Hạ Thần.
Vừa thấy anh bước vào, ông liền mắng một tràng:
- Tên tiểu tử thối này, con có biết ngày hôm nay con làm ta mất mặt lắm không hả? Ta đã bảo rồi, ở bên ngoài con ngỗ nghịch như nào ta không cấm nhưng ngày hôm nay là ngày trọng đại, nó không chỉ liên quan tới con mà con liên quan tới cả Giang gia.
Hôm nay con làm như vậy, người nhà họ Mặc sẽ nghĩ gì về chúng ta chứ?
Trái với sự tức giận của Giang Quân, Giang Hạ Thần lại rất thản nhiên, rót cho mình một tách trà rồi uống:
- Ba à, ba lo cái gì chứ? Nhà họ Mặc nghĩ thì cứ nghĩ chứ có làm gì được chúng ta đâu.
Bám víu lấy chúng ta là một sự may mắn của nhà họ.
Không những sự nghiệp rộng mở lại được cái tiếng tăm.
Họ đâu dại mà lại để lỡ mất.
Giang Quân tuy tức giận nhưng không thể nói lại được Giang Hạ Thần, đơn giản những điều anh nói đều là sự thật.
Thông qua buổi gặp mặt ngày hôm nay, ông có thể cảm nhận được Mặc Hàm đang rất muốn gả con gái đi rồi.
- Ta sẽ đi xem ngày kết hôn cho con cùng Mặc Mộc Lan, dù sao hôn ước cũng đã được sắp đặt rồi không thể bỏ được.
.
||||| Truyện đề cử: Chồng, Chúng Ta Ly Hôn Đi! |||||
- Không được.
Người mà con muốn lấy là Mặc Khả Niệm chứ không phải Mặc Mộc Lan.
Nghe đến tên cô gái "Mặc Khả Niệm", Giang Quân càng hào hứng phấn khởi, lại gần anh:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-mot-dem-cung-anh-re/2456156/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.