Nhưng mà người đàn ông kia mạnh mẽ và lạnh lùng, đứng trước mặt cô một cách độc đoán, cản đường cô.
“Tôi phải đi làm, xin anh tránh ra để tôi đi.
”Tô Cẩm Hoan cúi đầu, có chút khó chịu cùng áy náy.
Hoắc Liệt Trần đột nhiên đưa tay ra, dùng sức mạnh bạo véo cằm cô, sau đó nhấc cằm lên, ánh mắt thâm thúy lạnh lùng của anh bắt gặp ánh mắt bối rối của cô, lạnh lùng nói:"Tôi bất lực?"Xem ra, đêm đó, hắn vẫn là quá hảo cảm mà cho cô một hồi khắc sâu.
Cảm thầy hơi thở nguy hiểm từ người trước mặt mình, Tô Cẩm Hoan hai chân có chút yếu ớt, trên khuôn mặt thanh tú hiện lên một nụ cười sáng lạn, vừa cười vừa nói:"Hoắc thiếu soái ca dũng mãnh, làm sao có thể bất lực, là hiểu lầm, hiểu lầm mà thôi.
"Nhìn khuôn mặt tuấn tú xám xịt của người đàn ông, Tô Cẩm Hoan trong lòng thầm than một tiếng, cô biết quả báo từ miệng đến sẽ nhanh như vậy, cho nên vừa rồi không tranh giành sự nhanh miệng.
Những ngón tay thon dài, xương xẩu như lửa của người đàn ông rõ ràng cọ sát vào gò má non nớt của cô, những ngón tay thon dài tràn đầy sức sống kia dường như có thể bóp nát cô bất cứ lúc nào.
Anh ta đang muốn làm cái quái gì vậy, đây là cửa phòng tắm, có người ra vào bất cứ lúc nào.
Ngay lúc cô bất an, trong hành lang có tiếng bước chân lộn xộn, cô đang định ngẩng đầu lên, Hoắc Liệt Trần đột nhiên túm lấy gáy cô, ấn đầu cô vào trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-mot-dem-hoac-thieu-thich-cung-chieu-vo/215055/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.