Tô Cẩm Hoan về đến nhà đã là rất muộn, cô vội vàng tắm rửa sạch sẽ, ngả người thật mạnh xuống giường để đi ngủ, vốn định đánh một giấc thật say, không ngờ vừa rạng sáng ở bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa như sấm.
“Ưm… làm sao vậy?”Đang ngủ mê man Tô Cẩm Hoan nhíu mày r3n rỉ, kéo chăn trùm lên đầu, dự định mặc kệ.
Nhưng người gõ cửa vẫn kiên trì, hơn nữa bên ngoài còn truyền đến tiếng hét thảm thiết:"Tô Cẩm Hoan, mau đứng dậy mở cửa cho ta, Tô Cẩm Hoan, cút ra ngoài.
"Đây… đây là giọng nói của mẹ kế của cô - Tô phu nhân, bình thường bọn họ đâu quậy phá như này, sao mới sáng sớm đã tới đây để tìm lỗi cô rồi?Tô Cảm Hoan bị tiếng kêu ồn ào làm cho không được ngủ, cô khoác thêm chiếc áo khoác mỏng, ngáp một cái rồi mở cửa, nhìn thấy bà mẹ kế sắc mặt tái nhợt đứng bên ngoài, liền châm chọc nói:"Mới sáng sớm mà đã quấy rầy giấc mơ nhà người ta rồi, cẩn thận sẽ bị sét đánh đấy.
”“Trước khi tao bị sét đánh, thì mày nên lo cho bản thân mình trước đi.
”Bà mẹ kế cầm một tập tài liệu đập mạnh vào người cô, trên khuôn mặt nhăn nheo phủ đầy lớp phấn dày cộp lộ ra nụ cười hả hê.
Tô Cẩm Hoan nhanh chóng bắt lấy tập hồ sơ, sau đó mở ra coi, đôi mắt ngái ngủ của cô khẽ híp lại, hơi lạnh ứa ra.
"Ha ha, không ngờ mày cũng có ngày hôm nay.
"Tô phu nhân nhìn cô, nụ cười trên mặt càng sâu, bà ta từ khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-mot-dem-hoac-thieu-thich-cung-chieu-vo/215068/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.