Cô không phải ‘kẻ xỏ lá’! Duy Đóa cảm thấy bị sỉ nhục nặng nề.
“Em không phục à? Nếu không phục thì hãy chứng minh cho tôi xem!” Gã lại dùng phép khích tướng.
Cô đấm một cái vào ngực gã, cười khẩy, “Anh nghĩ tôi là con ngốc sao?” Gã quá coi khinh cô rồi!
Gã không tức giận mà còn mỉm cười.
“Phụ nữ ngốc một chút cũng tốt.” Gã kéo cô vào lòng mình.
Ai dám nói khoảnh khắc này bọn họ không giống một đôi tình nhân? Duy Đóa ngơ ngác cứ ngỡ rằng mình đang yêu.
Có đôi khi, ảo giác thật ức hiếp người.
…
“Một, hai, ba, bốn…” Hơn hai giờ sáng, Duy Đóa vẫn nhảy dây.
Hình Tuế Kiến miễn cưỡng dựa vào thành giường. Tư thế nhảy dây của cô tao nhã khác hẳn với tập thể dục, trong mắt gã cô hệt như đang khiêu vũ. Nhưng đây không phải vấn đề quan trọng mà quan trọng là, có ai đêm hôm khuya khoắt lại đi nhảy dây?
“Kiều Duy Đóa, mới ‘vận động’ xong mà em đi tập thể dục, em không mệt hả?” Vòm ngực trần săn chắc của gã in đầy vết cào cấu, đấy là bằng chứng bạo lực của người nào đó.
Từ sau hôm chơi đùa đầu tiên, mỗi lần làm tình cô đều chọn cách ‘chinh phục’ này. Thậm chí có lúc cô hết cắn rồi lại đánh, đối đãi với gã hoàn toàn như kẻ thù giết cha.
Cô vờ như không nghe tiếng gã, vẫn lạnh lùng tiếp tục nhảy dây. Cô ở trên giường và dưới giường, hoàn toàn như hai con người khác nhau.
“Kiều Duy Đóa, ngộ nhỡ em có thai mà cứ nhảy hoài sẽ sảy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-ngang-trai/1818197/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.