Quang vụ lưu chuyển bất định, hồng quang trên bề mặt quả trứng ngày càng thịnh, từng đường hồng quang như những sợi tơ vọt lên giữa không trung, dần kết thành một bức đồ án huyền ảo! Rồi một tiếng nứt khe khẽ vang lên, giữa quả trứng ma thú to lớn xuất hiện những vết rạn như hình mai rùa. Rắc rắc, đầu tiên là một bàn chân đầy lông chui ra, sau đó là một cái đầu nhỏ lúc lắc, đôi mắt nhỏ vẫn chưa mở hẳn, cái mũi nhọn bé xíu hồng hồng phập phồng hít ngửi không khí xung quanh.
- Thành công rồi!
Đông Phương San vui mừng reo lên, vội vàng giơ tay ôm con thú nhỏ vào lòng, cọ cọ cái má mềm mại vào chóp mũi nhỏ của con ma thú, chóp mũi mềm mại khẽ chạm vào khuôn mặt trắng nõn của Đông Phương San, khiến cho nàng cười "khanh khách" không ngừng.
- Đại ca ca, cho huynh ôm này.
Đông Phương San cười nói, thận trọng chuyển con thú nhỏ cho Lăng Phong. Con thú nhỏ ngửi ngửi lòng bàn tay Lăng Phong rồi quay mặt đi với vẻ không hứng thú bắt đầu nghếch nghếch mũi đi tìm khí tức của Đông Phương San.
Trong kho tri thức Sang Sư lưu lại, Lăng Phong biết trừ những ma thú có trí tuệ đặc biệt cao ra, những ma thú bình thường sau khi sinh ra thường có thoi quen nhận ngay sinh vật đầu tiên mình nhìn thấy là người thân.
Con thú nhỏ có tên "Năng Miêu", sau này lớn lên cùng lắm sẽ có thực lực nhất tinh. Nhưng vì tướng mạo dễ thương nên rất được các cô thiếu nữ quý tộc sủng ái.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-ngu/718937/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.