Sáng sớm hôm sau, mọi chuyện đã chuẩn bị ổn thỏa. Đông Phương thương đội quy mô rất lớn, chỉ mỗi việc chất hàng thôi đã mất sáu mươi ba chiếc xe ngựa, toàn là những hàng như yếu phẩm thường ngày, chuẩn bị chở đi Vân Mộng hoang trạch bán.
Biên giới Vân Mộng Hoang Trạch có một tòa thành trì, là "Mạt Vân Túc" mà Vi Miễu vẫn thường nhắc tới.
Mạt Vân Túc theo truyền thuyết là do Vân Mộng Vương Quốc thành lập, chủ yếu để những người mạo hiểm đến Vân Mộng Hoang Trạch có chỗ nghỉ ngơi bởi vậy công năng của cả tòa thành trì chỉ có một. Trừ một số nơi cần thiết để giao dịch và phòng ốc để nghỉ ngơi ra, những thứ khác đều không có! Đây hoàn toàn là một khu vực hỗn loạn, ở đây nguyên tắc duy nhất mà người ta tuân thủ là "kẻ mạnh nuốt kẻ yếu", khắp nơi đều là cường đạo, căn bản không có giới hạn đạo đức.
Bởi vì giáp với Vân Mộng Hoang Trạch và Hắc Phong Nguyên nên Mạt Vân Túc không có các điều kiện để trồng cây nông nghiệp, tất cả đều dựa vào hàng hóa do thương nhân từ ngoài mang tới. Nhưng muốn mang được hàng tới Mạt Vân Túc thì những thương nhân này phải đi qua Hắc Phong Nguyên đầy nguy hiểm. Bởi vậy những thực phẩm bình thường trải qua bảo phen trắc trở sau khi đến Mạt Vân Túc có thể bán với giá trên trời.
Vì lý do này mới có rất nhiều kẻ mạo hiểm coi Cửu Lý Trấn là nơi nghỉ ngơi cuối cùng. Ở đây sau khi mua đủ những vật phẩm thường ngày, bọn họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-ngu/718944/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.