Có thể dùng quyền thi triển ra đao mang lẫm liệt như vậy, tu vi ít nhất cũng tiến nhập cửu tinh. Hiện tại, Lăng Phong tự nhiên không chút sợ hãi công kích bực này, hẳn chỉ quát một tiếng, một đạo kiếm mang phóng lên cao; cuối cùng tại trước người huyễn hóa thành hai đạo chưởng kiếm hung hăng chém tới.
Một chiêu mênh mông mãnh liệt, không tránh né, ẩn chứa sự tự tin cường liệt, làm cho người ta cảm giác một kiếm chiêu này của Lăng Phong tuyệt đối có thể cản lại công kích của đối phương, đồng thời đem đối phương chém thành hai đoạn.
Công kích, chính là phòng ngự tốt nhất, dưới một kích, phản thủ vi công!
Người tới thấy không ổn, Cự kiếm chém tới hắn đồng dạng không phải thực thể, mà là kiếm ý do Lăng Phong tích tụ. Trong đó ẩn chứa lực lượng vô cùng lớn, hơn nữa vô cùng sắc bén! Trong tiếng hống sợ hãi, hai tay hắn vừa chuyển, hoàng sắc đao mang đỡ lên đỉnh đầu.
Ầm ầm, cự kiếm đơn giản chấn nát tất cả trở ngại trước mặt, cuối cùng nặng nề chém xuống. Phanh một tiếng, người tới bị một đạo kiếm quang của Lăng Phong ép tới hai đầu gối khuỵu xuống mặt đất!
Cát bụi tung bay tứ phía!
- Đồ Long đại nhân!
Hàn Chính kinh hãi nhìn thân ảnh đang bị hãm sâu dưới đất, trong mắt tràn ngập vẻ bất khả tư nghị (không thể tin nổi).
Một chiêu, chỉ với một chiêu liền đánh bại Đồ Long đại nhân?
Tuy rằng đại nhân vẫn chưa sử dụng tuyệt chiêu bảo mệnh, nhưng là sao có thể biết người ta đã sử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-ngu/719200/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.