Viên Nhạc sững người lắc đầu chán nản, cười khổ. Một phần linh hồn hạch tâm đã nằm trong tay Lăng Phong rồi, hắn căn bản không thể phản kháng.
Thấy Lăng Phong quay người rời đi, một ý niệm cường liệt trào lên trong lòng hắn, khiến hắn phải thốt lên hỏi:
- Ngươi tu luyện bao lâu rồi?
Nhìn qua Lăng Phong có vẻ rất trẻ, nhưng hành sự thì vô cùng thuần thục, nhất là tu vi cực cao của hắn! Hắn vô cùng tin rằng tên quái vật này không hề trẻ như khuôn mặt của hắn.
Lăng Phong hơi dừng cước bộ rồi lại tiếp tục bước đi, trong lúc Viên Nhạc tưởng hắn sẽ không trả lời câu hỏi của mình thì Lăng Phong bình thản nói:
- Ta năm nay khoảng mười chín tuổi.
Hắn biết Viên Nhạc thực sự muốn hỏi tuổi của hắn nhưng quãng thời gian làm cô nhi lưu lạc tứ phương khiến bản thân Lăng Phong cũng không thể nắm rõ tuổi của mình.
Cách đây rất lâu có một cao thủ Băng Phong Cốc giúp bọn trẻ con trắc thí "tuổi xương" đã nói qua về tuổi tác nhưng bản thân Lăng Phong cũng không để ý.
- Mười chín?
Viên Nhạc sửng sốt, chỉ dùng từ "sửng sốt" thì vẫn chưa đủ để thể hiện tâm trạng của hắn lúc này, miệng lẩm bẩm:
- Quái vật.
Mặt hắn hiện lên vẻ thoải mái, người sao có thể đấu được với yêu nghiệt chứ? Bại dưới tay tên quái vật này hắn cũng không thấy oan uổng!
Huynh muội Cố Quỳnh sau khi thu xếp tàn cục việc đầu tiên làm là chờ đợi bên ngoài. Vừa nhìn thấy Lăng Phong bước ra, Cố Dao không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-ngu/719473/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.