Hứa Nguyện còn buồn ngủ nhìn Kiều Ninh, cái hiểu cái không. Dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời lại quyến rũ động lòng người. Kiều Ninh cầm lòng không được duỗi tay vén tóc mái trên má cô, sau đó vuốt ve gương mặt tinh tế trắng nõn của cô.
Hứa Nguyện đẹp là chuyện rất rõ ràng. Tuy không phải vẻ đẹp làm người ta trầm trồ, mà là một vẻ đẹp dễ chịu làm người khó có thể quên.
Đối với Kiều Ninh mà nói là đẹp vừa vặn, thêm một phân quá quyến rũ, thiếu một phân sẽ nhạt nhẽo.
Ngoài khuôn mặt, dáng người cũng rất đẹp, thon thả cân xứng lại lồi lõm quyến rũ. Vòng eo mảnh khảnh làm anh có thể siết chặt dễ như trở bàn tay, mà bộ ngực sữa cùng bờ mông cũng no đủ yêu kiều một tay khó có thể nắm hết.
Giờ phút này cơ thể của cô ở dưới người anh, da thịt giống như tuyết, sờ lên tinh tế như tơ lụa làm người ta lưu luyến khó quên.
Xuống chút nữa, nhìn một đôi chân thẳng tắp thon dài, đường cong tự nhiên không có một chút mỡ thừa.
Ngực này, eo này, chân này, Kiều Ninh không có chỗ nào không thích. Vì thế sờ soạng liên tục từ trên xuống dưới, kết quả Hứa Nguyện lại là cô nàng sợ ngứa, bị anh sờ đùi một chút liền cười cuộn tròn lại. Sau đó lật người, dẩu mông bò về phía bên kia của giường, còn nũng nịu ngây ngốc kêu: “Đừng chạm vào em, rất ngứa…”
Cô bò như vậy, cặp mông trắng nõn mượt mà uốn éo cong lên, vùng đất xuân kiều nộn lập tức lộ ra, ở đùi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nguyen-vi-vi-nhat-tieu-ngan-lap-phong/187249/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.