Sau khi bôi kem nha đam lên, tiếng khóc của tôi từ từ lắng xuống, tôi hít mũi lau nước mắt, cầm điện thoại lên kiểm tra trang bạn bè trên WeChat, vẫn không thấy tin tức nào từ em ấy, bỗng nhiên sống mũi tôi lại cay cay.
Lúc này, Tố Duy gọi điện thoại: "Phoebe, lát nữa em sẽ đến trường đón Khuynh Phàm, hôm nay Tiểu Phàm con bé nhất định sẽ nháo lên, em còn hẹn Soso nữa, chị có muốn đi cùng không?"
Chân bị bỏng rát tôi cũng không quan tâm lắm, đồng ý không cần do dự: "Ừ, cũng được."
Chống một tay lên ghế sofa, tôi nhắm mắt lại đau đầu suy nghĩ, tôi có thể giấu mọi người chuyện Phi Phàm đã bỏ đi, nhưng làm sao giấu được bé con, bởi vì bé con rất nhạy cảm, coi như là giấu được mọi người một thời gian, nhưng nếu Phi Phàm không quay lại, tôi nên làm gì đây....
Từ cái ngày tôi thả Hỉ Đa Đa doạ Quan Thư Quân, thì con cáo già này cũng lặng mất tăm hơi, nhưng mà vậy cũng tốt, miễn là Jane không có động thái gì lớn, như vậy tôi thấy thoải mái hơn rồi. Rời công ty sớm, lái xe đến trường, hẹn gặp nhau ở khu dạy học, vừa đến nơi đã thấy Soso và Tố Duy đang trò chuyện ở cửa.
Hai người nghiêng đầu nhìn tôi theo tiếng giày cao gót, Tố Duy cau mày đi về phía tôi: "Gần đây, chị nghỉ ngơi không tốt à, sao tiều tuỵ thế này?"
"Công ty rất bận, không phải em không biết."
"Thân thể của chị có chỗ nào không thoải mái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nhan-cuoi-tuan-tro-thanh-lao-ban-cua-toi-2/2919486/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.