Quay lại phòng khách, Hà Mộc đã ở trong phòng đóng cửa lại, Thu Kỳ ngẩn người ngồi một mình trên sô pha, tôi dựa vào cửa nhìn chằm chằm Thu Kỳ, muốn nói gì đó, lại đột nhiên ý thức được một chuyện, nhân duyên trên thế giới này thật kỳ diệu, giống như trên thế giới internet bao la thế mà tôi và Phoebe lại vô tình gặp nhau.
Nhưng thái độ của Hà Mộc hôm nay khiến tôi bị sốc, theo logic mà nói, đáng lẽ anh ta phải biết mối quan hệ của tôi và Phoebe từ sớm, cho dù anh ta không biết, Thu Kỳ nhất định sẽ nói cho anh ta biết. Tại sao đến giờ này mới khơi ra rồi làm ầm lên bởi vì cái mối quan hệ này? Tôi bước đến gần Thu Kỳ và quỳ xuống nắm tay cô ấy, tôi mới nhận ra rằng tay cô ấy rất lạnh.
Vừa xoa tay cho cô ấy, tôi vừa thận trọng hỏi: "Hôm nay, hai người đến Kiệt Thế Trác Tuyệt à?"
Thu Kỳ sững người một lúc, sau đó im lặng gật đầu, tôi tiếp tục hỏi: "Phoebe có làm khó cô không?"
Thu Kỳ nắm tay tôi, hững hờ nói: "Thật ra... đột nhiên Hà Mộc đến đây, cũng vì công ty đang quan tâm một dự án lớn, ở phương diện là công ty xây dựng của công ty chúng tôi, có thể nói nếu dự án này ký kết thành công, thì đây là một dự án rất quan trọng của chúng tôi. Đối tượng hợp tác không ai khác là Phoebe, nếu bỏ qua chuyện cá nhân hiểu lầm nhau, thì cô ấy rất hài lòng với kế hoạch của chúng tôi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nhan-cuoi-tuan-tro-thanh-lao-ban-cua-toi-2/2919502/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.