Vũ Tình chua xót cười. "Lúc chị xuống xe, hẳn còn bảo với chị. Bảo chị phải làm người cho tốt, đừng chỉ dùng thân thể kiếm tiền. Nguyên Nguyên, khi nghe được câu nói ấy, quả thật chị không biết nên khóc hay là nên cười!”
“Vũ Tỉnh, chẳng lẽ chị không định thử giải thích cùng hắn sao?" Nguyên Nguyên thở dài hỏi.
“Chị nói chị không phải, nhưng hắn không tin lời chị nói. Mà chị, cũng không muốn lại có cái gl liên quan với hắn, giải thích việc này, có vẻ như là làm điều thừa." sắc mặt Vũ Tình lúc này đã trắng bệch không có đén một tia máu (J: =)) nghe ngu kỉnh),khóe miệng không ngừng cười khổ.
“Hắn còn có thể dây dựa cùng chị sao? Chằng lẽ chị không muốn nói cho hắn sự tồn tại của Nhạc Nhạc sao?” Nguyên Nguyên thật không hiểu, không rõ cô làm sao có thể vô tư đến nước này.
Vì người nhả mà cô đã hy sinh tất cả, em gái nhờ tiền cung cấp nuôi dưỡng của cô mà hoàn thành đại học, nay lại đoạt đi người đàn ông cô yêu. Ha ha, những thứ này so với phim truyền hlnh dài tập còn gạt người hơn, còn lừa dối hơn gấp ngàn vạn lần.
“Chị không thể phá hỏng gia đình em gái được, tất cả đã qua rồi thì cho qua thôi! Năm đó hắn có thể bỏ chị, đă nói hắn không yêu chị! Nhiều năm như vậy qua đi, chị can gì phải nói này nọ nữa?” Vũ Tình lắc đầu, uống một ngụm nước ấm.
“Vũ Tinh, chị đúng là hồ đồ. Em gái chị nếu biết chị vl cô ta mà trả giá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nhan-tuoi-18/1898522/quyen-1-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.