58-59
[Chính văn]
“Cô đừng đã cho tôi là kẻ ngốc, nói cho tôi biết, có phải năm đó cô dung thủ đoạn đùa giỡn tôi, đứa con trong bụng căn bản không bị mất đi đúng không?" Giờ phút này, hắn thật sự hy vọng đứa con kia không bị mất đi. Và đửa bé có nụ cười xinh đẹp kia, chính là con gái hắn.
“Không phải, con đã mất rồi, đã mát rồi!" Cô vội vàng nói, dường như sợ hắn không tin, nói đi nói lại thật nhiều lần.
Đây rõ ràng là giấu đầu hở đuối, càng khiến hắn cảm thấy đứa bé kia chinh là con hắn. “Mẹ, con đã về!” Lúc này cánh cửa làm bằng thủy tinh bị đảy ra, một bé gái khuôn mặt hồng hào, tay đeo vòng bạc chạy vào.
Vũ Tình kéọ người đàn ông của mình,, cầu xin nhìn hắn. "Buông tôl ra, con tôi đang nhìn!”
Thang Duy Thạc lần này từ từ buông lỏng cô ra, khiến thần kinh căng thẳng của Vũ Tinh thoáng trầm tĩnh lại. Nhưng động tác của Thang Duy Thạc ngay sau đó, lại khiến lòng của cô se lại lần hai..
Chỉ thấy hắn ôm cổ Nhạc Nhạc, sau đó nâng cao bé lên. “Bảo bối, còn nhớ chú không?” Nhạc Nhạc bị nhấc lên cao, hưng phán khanh khách cười không ngừng. Nghe được câu hỏi của chú, Nhạc Nhạc cúi đầu nhln
hắn. "Nhớ, nhớ, là chú bong bóng "
Chú này rát đẹp trai, cho nên Nhạc Nhạc rất là nhớ nha!
Thang Duy Thạc nheo rpắt nhìn nhìn bé gái nhỏ, càng nhìn càng thấy thích. Đứa bé này ánh mắt rẩt sáng, rất giống Vũ Tinh. Đây nhất định là con gái hắn" nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nhan-tuoi-18/1898533/quyen-1-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.