Ngũ Vận Uyển cảm thấy đầu mình rỗng tuếch, không thể phản ứng lại nổi nữa.
Cô nhìn thấy Nam Ngự mỉm cười với các cô: “Tạp chí Trào Lưu đúng không? Mời ngồi.
”
“Chị Vận Uyển, chị đứng đó làm gì thế?”
Mãi đến khi Hiểu Mai đứng cạnh nhắc nhở thì Ngũ Vận Uyển mới hoàn hồn lại, ngồi xuống ghế sofa củng với Hiểu Mai và chị Trịnh.
Nam Ngự từ từ lăn xe lăn đến trước mặt các cô, Hiểu Mai hỏi với vẻ kích động: “Sếp Nam, chúng ta có thể bắt đầu chưa?”
“Mời.
” Nam Ngự vẫn bình thản như trước, từ đầu đến cuối anh đều không nhìn quá lâu về phía Ngũ Vận Uyển như hai người không hề quen biết gì nhau.
Thái độ xa lạ này của anh khiến Ngũ Vận Uyển cảm thấy hơi hoài nghi, biết đâu người trước mặt mình chỉ nhìn giống với người chồng tên Nam Ngự của cô mà thôi.
“Vậy… sếp Nam, vì anh quá thần bí nên đến bây giờ mọi người còn chưa biết tên anh là gì.
” Gương mặt nhỏ nhắn của Hiểu Mai đỏ bừng lên, cô ấy lo lắng lên tiếng hỏi: “Xin hỏi, anh có thể cho chúng tôi biết tên anh không?”
“Nam Ngự.
” Người đàn ông trước mặt Ngũ Vận Uyển nhẹ nhàng nói ra hai chữ thanh lịch tao nhã đó, đập tan chút ảo tưởng cuối cùng của Ngũ Vận Uyển.
Nam Ngự.
Anh là Nam Ngự thật.
Đây chính là Nam Ngự, chồng mới cưới của cô.
“Nam Ngự, tên này dễ nghe thật đấy.
” Chị Trịnh nở nụ cười nịnh bợ: “Tiếp theo thì chúng tôi muốn hỏi anh vài câu.
”
Dứt lời, chị Trịnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nong-kho-phai/2355847/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.