"Cám ơn chị đã cưới Nam Ngự" Quý Tương Như dựa vào ghế, nhếch
miệng cười, lần này anh ấy cười rất thật lòng, "Chị là người thứ hai biết sự thật về hai chân của Nam Ngự, chứng tỏ cậu ấy thật sự rất tin
tưởng chị."
Ngũ Vận Uyển nghĩ đến cảnh tối hôm đó Nam Ngự đột nhiên đứng dậy, gương mặt hơi đỏ lên, nhưng cô vẫn cười nói: “Vốn dĩ vợ chồng nên tin tưởng nhau”
Quý Tương Như nhìn người phụ nữ trước mặt, ánh mắt chợt lóe lên, sau đó anh ấy lên tiếng: “Chị dâu, Nam Ngự đã từng nói với chị tại sao cậu ấy lại giả vờ tàn tật chưa?”
Ngũ Vận Uyển sửng sốt, cô lắc đầu.
Nam Ngự từng nói rằng có một số việc, có lẽ cô không biết thì tốt hơn, vì vậy cô cũng không gặng hỏi.
“Mười năm trước Nam Ngự gặp tai nạn xe” Quý Tương Như không kiêng kỵ chút nào, anh ấy lên tiếng, “Mọi người đều cho rằng Nam Ngự đã bị liệt chân trong vụ tai nạn xe đó, nhưng thực ra cậu ấy chỉ bị thương thôi, sau khi về Mỹ thì cậu ấy đã được chữa khỏi.
Ngũ Vận Uyển nhớ lại, hình như cô đã từng thấy vụ tai nạn xe hơi của cậu hai nhà họ Nam trên bản tin.
Khi đó Nam Ngự chưa đầy hai mươi tuổi, vừa lên đại học đã bị bắt cóc, đối phương đưa ra số tiền chuộc khổng lồ lên tới một trăm triệu.
Khi đó vụ việc này gây xôn xao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nong-kho-phai/2355933/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.