"Tiểu Kim Khố! Tiểu Kim Khố! Nàng đi đâu vậy!?" Kim Bích Đạc nhìn bóng dáng đỏ thẫm lao đi lo lắng kêu to, nhưng hắn không có được câu đáp lại.
"Không được, ta muốn đi xem thử!" Trong lòng lo lắng, dfienddn lieqiudoon hắn quyết định theo sau, nhưng roi ngựa còn chưa giơ lên, hắn đã bị hai bóng dáng một đỏ một đen chắn trước ngựa.
"Các ngươi làm cái gì vậy!?" Kim Bích Đạc nóng nảy tức giận, la lên với hai nam nhân trước mặt, "Các ngươi nhìn thấy Tiểu Kim Khố đi, không những không ngăn cản, còn không cho ta đi theo, đây là vì cái gì!?"
Tĩnh Ảnh ngẩng đầu, lập tức nhìn Tuân Thư, khi hai người ánh mắt giao nhau giống như đều biết tâm tư của đối phương, lại quay đầu, nói với ba gương mặt khó chịu trước mặt: "Các ngươi phải tin tưởng Xu." Đúng, nếu như yêu nàng, phải tin tưởng nàng.
Tuân Thư không nói gì, nhưng ánh mắt của hắn đã biểu thị thái độ của hắn.
"Chúng ta có lòng tin với tiểu Tĩnh, nhưng sắc trời đã trễ thế này, một mình nàng chạy loạn khắp nơi, ngộ nhỡ......" Phượng Hàm Tiếu lo lắng nhìn về phía sâu trong rừng cây, nơi đó bởi vì sắc trời đã tối thành một mảnh. "Hơn nữa, tiểu Tĩnh nói muốn trở về Lộng Phong quốc, một nữ tử như nàng, coi như có bản lãnh lớn hơn nữa cũng rất khó có thể trở về......"
"Cộc cộc cộc!" Cưỡi ngựa đến phía trước, ba người Phượng Duy Tĩnh và Tĩnh Ảnh (có thêm Tuân Thư nhé) đứng thành một hàng, "Ta biết rõ các ngươi lo lắng cho Tĩnh nhi, sao chúng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nu-truyen/1654867/quyen-5-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.