Sirius Black!
Không thể không nói, Draco không thể nào ngờ được mình lại nghe thấy cái tên này, tên đầu sỏ làm cha bị ném vào Azkaban lại chính là Sirius!
Nam nhân này ôm tâm tư thế nào lại đứng bên cạnh cậu?
Thực buồn cười.
Draco âm trầm trở về ký túc xá, đứng trước cửa phòng ngủ ước chừng khoảng 3 phút mới mạnh mẽ kéo cửa.
Đại cẩu như bình thường nghe thấy tiếng động quay đầu chó lại.
Hơi thở Draco có chút bất thường, một vô thanh chú sắc bén phóng tới.
Phản xạ của đại cẩu không phải bình thường, kinh ngạc vội vàng né tránh sau đó khôi phục hình dáng nguyên bản.
“Dracp?” Sirius có chút hoang mang.
“Chia năm xẻ bảy!” Âm thanh Draco không thể che dấu phẫn nộ.
Sirius vội vàng vung đũa phép tạo ra một lá chắn: “Sao vậy?” Hắn hoàn toàn không hiểu gì cả.
Draco không hề ngừng lại, chú ngữ bắn tới không ngừng, có lúc là bạch quang, lúc là hồng quang, không hề gián đoạn bị bắn ngược xuống đất.
Nếu xét về thực lực, một chọi một, Draco hoàn toàn không phải đối thủ của Sirius.
Đợi đến lúc khí thế ban đầu qua đi, Sirius nắm bắt một khe hở bắt lấy cánh tay cháu ngoại trai: “Em phát điên cái gì?”
Draco dùng sức kéo ra, thực hiển nhiên, xét về sức lực cậu lại càng không phải đối thủ của Sirius.
Không chút sợ hãi trừng mắt nhìn nam nhân, Draco rốt cục mở miệng, ngữ điệu lạnh như băng: “Mẹ tôi biết không?”
“Cái gì?” Sirius hoang mang.
Draco hừ lạnh: “Chuyện anh đưa cha tôi vào Azkaban.”
Biểu tình Sirius trong nhắt mắt trống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-phi-dac-di/1829032/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.