Ta theo bản năng cúi người qua, muốn tìm hiểu xem lệnh bài kia rốt cuộc là thứ gì.
Hắn bỗng nhiên ngước mắt, giọng nói lạnh lẽo đến cực hạn: "Việc này còn ai biết?"
Tùy thái y đáp: "Cảnh Vương cũng nhìn thấy." Thời điểm nói chuyện, ông cố ý vô tình liếc nhìn ta, ta biết, ông ấy chỉ đang dò xét Nguyên Thừa Hạo có muốn ông ấy ở trước mặt ta nói năng cẩn thận hay không.
Nguyên Thừa Hạo không tỏ thái độ, không biết vì hắn đang bận suy nghĩ, hay vì đã quên.
Lời Tùy thái y nói khiến ta nhớ lại thời điểm ở hậu uyển, Cảnh Vương tới cười nói một câu kia. Ông ta nói, từ trên người thích khách phát hiện một chuyện rất thú vị. Là ám chỉ việc này sao?
Nghĩ như vậy, lại nhịn không được mà nhìn lệnh bài thêm lần nữa, đột nhiên thấy tay hắn buộc chặt, mà ta còn nhìn thấy, bên trên lệnh bài kia có một chữ "Tân".
Trong lòng run lên, đây là lệnh bài của Tân Vương phủ!
Sao có thể, sao có thể!
Tân Vương đã chết mười sáu năm trước, Tân Vương phủ cũng bị lửa lớn thiêu rụi, hiện tại sao còn có thể xuất hiện người Tân Vương phủ?
Nguyên Thừa Hạo đột nhiên đấm một quyền lên ngự giá, gằn từng chữ: "Đều đang chê cười trẫm!"
Ta bị hắn làm cho hoảng sợ, Tùy thái y nhíu mày, vội tới gần đỡ lấy thân thể hắn, nhỏ giọng: "Hoàng Thượng đừng tức giận."
Sao có thể không giận? Lời hắn nói, ta cũng nghe ra, nào thật sự có người Tân Vương phủ tới hành thích hắn? Đó chẳng qua là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-sai-tham-cung-ngoc-nhan-toai-dai-toi-tu-phi/255346/quyen-4-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.