Tùy thái y tới, kiểm tra một phen, mới nói: "Hoàng Thượng vì quỳ quá lâu, nghỉ ngơi chốc lát sẽ không sao nữa." Nói rồi, ông ấy lại bắt mạch cho hắn, nhíu mày, "Ban đêm gió mát, Hoàng Thượng đừng để nhiễm phong hàn."
Nguyên Thừa Hạo khẽ cười, rút tay về: "Trẫm không sao."
Tùy thái y yên tâm gật đầu, lui xuống.
Thường công công bưng thuốc vào, vẫn là thuốc Tùy thái y điều trị cho hắn. Hắn ngửa đầu uống cạn, lại dựa vào đệm mềm nhìn ta.
"Không có việc gì nữa thì trở về nghỉ ngơi đi, đừng để bị mệt."
Ta đúng là không sao, chỉ lo hắn có chuyện.
Đang muốn đứng lên, nghe Thường công công ở ngoài bẩm báo: "Hoàng Thượng, Diêu Phi nương nương và Đế Cơ tới."
Hắn vừa cử động, liền thấy hài tử chạy vào như bay, gọi: "Phụ hoàng."
Diêu Phi đi vào, thấy ta cũng ở đây, thoáng ngẩn ra, mới nói: "Thì ra muội muội cũng đến."
Ta gật đầu.
Đế Cơ lúc này đã leo lên giường Nguyên Thừa Hạo, hai mắt nó hồng hồng: "Mẫu phi nói, phụ hoàng bị bệnh."
Hắn vuốt ve gương mặt hài tử, nhấp môi, lại nghe Đế Cơ nói: "Nhưng mẫu phi gạt Ngọc Nhi. Ngọc Nhi biết hết rồi, Thái Hoàng Thái Hậu phạt phụ hoàng quỳ." Bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng xoa xoa đầu gối của hắn, ta thấy hắn nhíu mày, vừa rồi rõ ràng hắn không cho ta chạm vào, hắn còn bảo đau.
Diêu Phi vội vàng đi lên, định khuyên, lại bị hắn ngăn cản.
Đế Cơ cúi người, khóc lóc: "Ngọc Nhi thổi cho phụ hoàng, thổi rồi sẽ không đau nữa, ưm..." Nó vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-sai-tham-cung-ngoc-nhan-toai-dai-toi-tu-phi/255429/quyen-4-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.