Ôn Nhan Ngọc chết cũng không cản được Dương tướng quân thường xuyên vào cung.
Ta không thể ngờ rằng, Nguyên Phi Cẩm ở sau lưng thật sự làm vài chuyện Nguyên Thừa Hạo không thích. Không, không chỉ là không thích.
Nhưng, ta vẫn không thể tin Nguyên Phi Cẩm sẽ giống phụ vương mình mơ tưởng ngôi vị hoàng đế kia không bỏ.
Hôm nay là ngày năm tháng bảy, nghỉ ngơi trong đình ở Ngự Hoa Viên, ta mới phát hiện thời gian này năm ngoái, hắn đến Du Châu. Không ngờ năm nay, hắn một chữ cũng không nhắc đến.
"Sao nương nương lại thở dài?" A Man ở cạnh hỏi nhỏ.
Ta không trả lời, đơn giản là nghĩ, Du Châu với hắn mà nói là nơi đặc biệt, hắn không đi, đương nhiên vì so với đi tế bái người thân hắn còn chuyện quan trọng hơn.
"Đây không phải Hinh Phi nương nương sao?" Bên ngoài truyền đến giọng của Diệp Mạn Trinh.
Ta theo tiếng nhìn lại, thấy nữ tử mặc một bộ váy lụa màu xanh lá chậm rãi đi về phía này, nàng vừa đi vừa lệnh cung nữ về Úc Ninh Cung trước. Với nàng ta, ta trước nay chưa từng có hảo cảm.
Nàng nâng váy đi vào trong đình, theo quy của mà hành lễ: "Trời nóng như vậy, nương nương không nên ra ngoài."
Ta khẽ cười: "Bổn cung chỉ là ra ngoài hít thở không khí, sau Cẩm vương phi cũng có tâm tình dẫn theo cung nữ ra đây tản bộ vậy?"
Sắc mặt nàng ta lộ vẻ không vui, nhưng ngay sau đó liền cười nói: "Nương nương đừng kêu ta như vậy, vương gia... Còn chưa cưới ta."
Nàng quả nhiên không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-sai-tham-cung-ngoc-nhan-toai-dai-toi-tu-phi/255447/quyen-4-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.