Hai ngày trước —
Thích Thời Tự nhìn những ngày mưa liên tục không thấy kết quả, hắn âm thầm dùng sức ấn vào phần lưng bị tổn thương của mình, mím môi nhịn đau, chỉ hy vọng có thể trụ được đến khi buổi biểu diễn kết thúc.
Thôi Anh lạnh lùng nhìn những động tác nhỏ của Thích Thời Tự, đôi tay loay hoay với đạo cụ biểu diễn trở nên bồn chồn, cậu ta cố gắng khắc chế dục vọng muốn đi chất vấn của bản thân, bộ hí phục cậu ta nắm trong tay cũng không như bề ngoài đè nén bình tĩnh của mình, mà dần dần trở nên méo mó.
Thích Thời Tự đợi cảm giác đau đớn giảm bớt, tự nhiên cảm nhận được ánh mắt của Thôi Anh đang chăm chú đặt lên người mình, hắn bình tĩnh tiếp tục xoa lưng, chờ đối phương mất kiên nhẫn trước, tìm hắn mở miệng.
Đương nhiên là hắn biết Thôi Anh, dẫu sao đau khổ có thể được chữa lành, nhưng vĩnh viễn không thể nào bị lãng quên.
Trời càng lúc càng nặng hạt, mạnh mẽ túm lấy những đám mây trắng, dùng màu đất trầm mặc để cưỡng chế dựng mái vòm trên đầu người, ý nghĩa của bầu trời là gì? Nó chỉ là để thông báo cho thế giới biết rằng sắp tới sẽ có mưa lớn, dù những ngày gần đây không có chút nắng nào.
Thích Thời Tự chợt cảm thấy có chút lạnh, bèn siết chặt quần áo, từ từ xé túi sưởi ấm Triệu Lục đặc biệt dán cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-sau-dam-bao-nhieu-lieu-xuan/1067435/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.