Thích Thời Tự sống những năm này, chưa từng trải qua được mấy ngày sinh nhật nghiêm túc.
Thứ nhất là còn quá nhỏ khi còn ở nhà họ Thích, trẻ con thì có quan niệm ngày tháng gì chứ? Không người quan tâm, không người nhắc nhở, ngày hôm đó vẫn giống như bất kỳ một ngày nào khác, mà hắn vốn dĩ nên được tổ chức cho một bữa tiệc nhỏ, thế nên ban đầu không có khái niệm gì đối với ngày mình được sinh ra.
Sau năm sáu tuổi, coi như là miễn cưỡng biết được từ người khác sẽ có chuyện gì diễn ra vào hôm sinh nhật, nhưng đó lại là ngày Thích Uyển bỏ rơi hắn, sau này nhớ lại cảm thấy ý nghĩa có hơi buồn cười.
Ở cô nhi viện một năm, có lẽ là người mới nên hắn không thích ứng được với nhiều thứ, không có bạn bè, cũng không có người tình nguyện nói chuyện với hắn, hắn không phải là một người quá mong chờ sẽ có thông báo mới mỗi ngày, vì vậy đã ném nó vào góc xó xỉnh trong ký ức, tùy ý phủ bụi nó, sau đó được nhà họ Thôi nhận nuôi, hắn vẫn một mực như vậy, bao nhiêu năm nay cũng đã quen thói ít nói rồi.
Về sau nữa, vào ngày mười tám tuổi năm ấy, bởi vì lễ trưởng thành của Thôi Húc mà người đến người đi trong nhà cũ rất nhiều, vì để tránh hiềm nghi nên hắn bị đưa ra bên ngoài ở mấy ngày, lúc này mới hoang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-sau-dam-bao-nhieu-lieu-xuan/1067466/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.