Thích Thời Tự yên lặng ở một bên, chờ Thích Dương lững thững bước tới.
Triệu Lục không ưa: Rốt cuộc cái này là ai cứu mạng ai vậy? Sao còn có đạo lý để cậu chờ đợi chứ?
Thích Thời Tự không muốn Triệu Lục vì hắn mà tức tối bất bình, nhưng cũng biết nếu như không để anh ta trút giận, nhất định anh ta sẽ biến thành cái dạng gì đó, thế nên hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ vào lưng Triệu Lục một cách tượng trưng, bày tỏ anh ta kiên nhẫn chờ đợi.
Khi Thích Dương đến, còn cười rất rạng rỡ với Thích Thời Tự.
Làm phiền anh rồi. Thích Dương cười nói.
Thích Thời Tự giả vờ nhìn ra sau lưng Thích Dương, mỉa mai: Cũng không cần phải đóng kịch đâu, dẫu sao Thích Uyển cũng không đi theo.
Thích Dương giả vờ không hiểu, cười thật ngọt ngào: Anh trai, hay là anh đoán một chút xem ai là người đã tạo ra dư luận?
Thích Thời Tự giễu cợt nghịch nghịch chiếc điện thoại đã tắt máy, đỡ lưng chầm chậm ngồi xuống: Chưa đánh đã khai, chơi rất thú vị.
Hình của tôi và Hàn Diệp là do cậu đăng lên.
Thích Dương vỗ tay, thở dài nói: Anh thông minh thật đấy.
Thích Thời Tự thử mở máy thêm lần nữa nhưng vẫn không có kết quả, cuối cùng cũng chuyển sự chú ý sang Thích Dương, tay viết không ngừng: Tôi vẫn không hiểu lắm, tại sao cậu lại ghét Hàn Diệp đến vậy.
Biểu cảm của Thích Dương cuối cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-sau-dam-bao-nhieu-lieu-xuan/529608/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.