“Mịa nó! Đó là gì?” Diêu Tư nhìn chằm chằm một vùng trước mặt, nơi đó giống như là bị trùng gặm qua, khắp nơi đều là hố đen nửa ngày không khép được miệng.
“Cư nhiên là cắn nuốt không gian.” Sắc mặt Bách Nhất cũng có chút trắng, ngây ngốc nhìn trước mắt trải rộng các loại lỗ đen không gian, “Có thể là bởi vì, bản thân tinh cầu này nằm ngay phía trêи một cầu nối không gian, cho nên mới xuất hiện nhiều lỗ đen không gian như vậy, nhưng tôi không nghĩ tới trong tộc sẽ xuất hiện loại địa phương này, cũng an bài làm một điểm đánh dấu.” Những lỗ không gian này, chỉ cần tới gần một chút liền có khả năng sẽ bị không gian cắt thành mảnh nhỏ, kiểm tra này cũng quá ác độc. Trùng hợp chính là điểm đánh dấu thứ nhất của bọn họ, liền gặp phải một cái khó giải quyết như vậy.
“Ồ, điểm đánh dấu hình như ở đó!” Lý Chính chỉ chỉ phía trước.
Diêu Tư ngẩng đầu vừa nhìn, quả nhiên ở phía trước cách đó không xa, phía trêи một khối cự thạch (đá tảng),đang lơ lửng một máy móc màu đỏ, phía trêи còn bay một hàng chữ to bắt mắt: Chỗ đánh dấu!
Khoảng cách không xa, cũng chỉ một trăm mét thôi, chỉ là ở giữa có tới mười mấy lỗ đen không gian, trong đó còn có mấy cái đang di chuyển.
“Làm sao bây giờ?” Bách Nhất có chút do dự, “Muốn từ bỏ cái điểm này không?” Cái này cũng quá nguy hiểm.
Diêu Tư thử tính toán thời gian, “Tới cũng tới rồi, dù sao cũng phải thử xem.” Các cô bay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-te-nam-than-la-ba-ta/1245108/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.