Diêu Tư nhanh chóng mở quang não ra, muốn liên hệ Mộ Huyền, lại phát hiện quang não biểu hiện ngoài vùng. Sương mù ở bốn phía cũng càng ngày càng dày đặc, thời tiết này là cái quỷ gì? Diêu Tư đành phải lang thang không có mục tiêu đi về phía trước, hy vọng có thể đi ra đám sương mù này, hoặc là tìm được nơi có tín hiệu. Lại phát hiện phạm vi đám sương mù này thật sự là quá lớn, cô vòng vo nửa giờ cũng chưa đi ra ngoài được.
Thẳng đến khi phía trước xuất hiện hai hàng ánh sáng màu vàng, chỉnh tề kéo dài về phía trước. Đây là đèn đường sao? Diêu Tư theo bản năng đi đến phương hướng có đèn đường. Thần kỳ chính là, càng đi về bên kia, bốn phía sương mù liền càng mỏng, mơ hồ có xu thế tan đi.
Đại khái đi được mười phút, bốn phía sương mù hoàn toàn không thấy nữa, phía trước đột nhiên xuất hiện một tòa nhà mang phong cách cổ xưa, trước nhà còn nổi lơ lửng hai chữ to màu vàng– Hồng Trì!
“……”
Khóe miệng Diêu Tư co giật, đây là tiết tấu mạnh mẽ ôm khách sao? Đầu tiên là các loại trúng thưởng không thể hiểu nổi, hơn nữa đèn đường vừa rồi, cô không muốn đi tắm cũng không được đúng không?
Đang nghĩ ngợi thì ‘kẽo kẹt’ một tiếng, cửa tự động mở. Đó là hai cánh cửa thật lớn, là loại ngửa đầu cũng nhìn không tới đỉnh. Cửa vừa mở ra, bên trong tiên khí lượn lờ, sương mù mang theo hơi nước ập vào trước mặt. Trong nháy mắt cô có loại ảo giác đã tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-te-nam-than-la-ba-ta/1245133/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.