Bốn người đồng loạt hơi cứng người lại, hai mặt nhìn nhau một lát, một người có vóc dáng cao gầy bên phải kinh ngạc nói, “Ngài nhìn ra sao?”
“Vô nghĩa!” Vừa rồi ở trong đại điện, bốn tên ngốc các người ra sức vỗ tay cổ động như vậy, cô nếu như không nhìn ra đây là đám fan não tàn của bổn tộc, thì cô chính là mắt mù!
“Điện hạ, cư nhiên liếc mắt một cái liền nhìn ra chúng ta…… Người thật tốt!”
“Quả nhiên không hổ là Điện hạ của chúng ta, chỉ vì điều này, ta nguyện vì ngài vượt qua núi đao biển lửa, không chối từ.”
“Không sai, đao đao tới, lửa lửa đi!” (?)
“Điện hạ, ngài nói muốn chém ai?”
“Dừng dừng dừng!” Lung tung rối loạn cái gì? “Các người rốt cuộc là ai? Tới làm gì?”
Bốn người nhìn nhau vài lần, nhìn đến người bên phải nọ gật gật đầu, lúc này mới đồng loạt thao tác trêи quang não của bản thân. Không tới một lát, trêи người bốn người họ nhất thời hiện lên một đường giống như laser. Mà mặt của bọn họ dường như được nhấc lên một tầng khăn voan, nháy mắt thay đổi bộ dạng.
Thời điểm thấy rõ người đứng giữa, Diêu Tư thiếu chút nữa bị sặc, “Bách Nhất!” Như thế nào lại là hắn!
“Hội trưởng…… Không, Điện hạ.” Bách Nhất ngượng ngùng gãi gãi đầu, vẻ mặt như muốn nói gì đó, lại có vẻ không biết nói thế nào kϊƈɦ động nói, “Hảo... Hảo hảo hảo, đã lâu không thấy!”
Bách Nhất ở chỗ này, vậy cháu trai lớn...
Quả nhiên đứng ở bên phải Bách Nhất chính là Cổ Thư Thành.
“Điện hạ, chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-te-nam-than-la-ba-ta/1245223/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.