Chiếc xe này là do Kỳ Duyệt lúc đến thành phố S đã yêu cầu chi nhánh công ty gửi tới.
Tiểu Mạc ngồi ở ghế phó lái, Ôn Khinh Hàn cùng Kỳ Duyệt ngồi ở phía sau.
Khởi động xe mấy phút rồi cũng không ai lên tiếng. Một lúc sau, Kỳ Duyệt nhìn hộp cơm trên tay Ôn Khinh Hàn nói: "Ôn luật sư thật sự là người không thể nhìn vẻ bề ngoài, thành công trong sự nghiệp không nói, còn có thể tự tay nấu ăn."
“Kỳ tiểu thư quá khen rồi, tôi đây chỉ là bí mật làm cho người nhà nếm thử mà thôi, cũng không có gì.” Ôn Khinh Hàn nhẹ nhàng đáp lại, sắc mặt tự nhiên nhìn lại.
Khóe môi Kỳ Duyệt đang giương lên liền cứng lại một lúc, sau đó vẫn là cười nói: "Nhưng bình thường công việc của Ôn luật sư hẳn sắp xếp rất chặt chẽ. Khoảng thời gian này dành thời gian đến thăm đoàn, như vậy sẽ không ảnh hưởng đến công việc của cô, bị người dưới tay cô nghị luận sao?"
“Cực khổ Kỳ tiểu thư lo lắng rồi.” Ôn Khinh Hàn lễ phép cười một tiếng, ánh mắt sâu thẳm, “Nếu những người dưới tay biết vì sao tôi đến thăm đoàn, tôi nghĩ bọn họ sẽ ủng hộ tôi. Nhưng cho dù họ không biết, hiện tại mỗi ngày cũng đều cao hứng hỏi tôi, ở đây có món gì ngon."
"Thật không? Có lẽ là bởi vì Ôn luật sư cùng Giản luật sư thường ngày dễ gần, thân thiết với các công nhân viên."
Ôn Khinh Hàn thấp giọng đáp: "Quá khen."
Kỳ Duyệt mím môi cười, quay đầu không nhìn Ôn Khinh Hàn nữa, cô luôn cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-tham-phung-thoi/898074/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.