Trên giấy sính lễ, nội dung chỉ có hai điều.
1. Khương Phạm huynh, lần này sính lễ của Chu gia chúng ta chỉ là một lời nhắn cùng một lời hứa. Ta thay mặt cho nhi tử, trước tiên xin gửi cho huynh một lời nhắn. Trong vòng một ngàn năm nữa Thiên Tôn sơn sẽ giáng hạ! Nói vậy mong huynh sẽ hiểu rõ hàm ý của việc
"Thiên Tôn sơn" giáng hạ. Sáu ngàn vạn ức năm trước Thiên Tôn sơn giáng hạ, chính là Tiêu Dao Thiên Tôn ra đời. Còn lần này ai sẽ trở thành Thiên Tôn? Mỗi một vị thần vương đều có cơ hội.
2. Về phần lời hứa, đó là do chính thân phụ ta Lôi Phạt Thiên Tôn hứa hẹn. Một khi Khương Phạm huynh để cho nhi tử ta Chu Hiển trở thành trượng phu của Khương Lập. Thân phụ ta Lôi Phạt Thiên Tôn sẽ hứa với huynh, trong trận quyết đấu tranh đoạt cơ hội giành ngôi vị Thiên Tôn, gia phụ sẽ ra tay tương trợ huynh một lần, còn về việc lúc nào ra tay thì do Khương Phạm huynh quyết định.
- Thiên Tôn sơn…
Khương Phạm thở dài một tiếng, trong đầu hiện lên cảnh tượng thảm khốc của sáu ngàn vạn ức năm trước. Một vị rồi lại một vị thần vương, vì muồn đoạt lấy một chút cơ hội trở thành Thiên Tôn mà liều mạng tàn sát nhau.
Từng người, từng người một lần lượt bỏ mạng...
- Lẽ nào ta lại bỏ qua cơ hội này?
Đôi chân mày Khương Phạm khẽ nhíu lại, trong mắt lộ vẻ vẻ u buồn.
- Két!
Cửa thư phòng mở, tiếng bước chân quen thuộc vang lên. Khương Phạm thở nhẹ một Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-than-bien/721040/chuong-594.html