Hai người xem như không có chuyện gì, đứng ở trước thi thể người chết không biết đã bao nhiêu năm, tùy ý nói chuyện sờ mó khắp nơi. Khiến cho Thận Vưu theo bản năng lén lút nhìn ngó bốn phía, trong lòng cảm thấy kinh hoảng vô cùng.
Hồng Thái Long xuy xuy nói: "Năm xưa nghe nói tu vi của Hồng Hoa Tinh Quân đạt cảnh giới Đại Thần hậu kỳ. Nhưng hiện tại, cái xác này chỉ có tu vi Đại Thần trung kỳ mà thôi. Ngươi thử xem có dùng được hay không."
Rốt cuộc hai người này đang muốn làm gì? Thận Vưu trợn mắt nhìn nhìn hai người đang vây quanh cỗ thi thể.
"Đại Thần trung kỳ sao! Đủ dùng.., đủ dùng....!" Dược Thiên Sầu nhướng mày quan sát cỗ thi thể một lần, tiếp theo vỗ tay lên ngực Hồng Thái Long, ý bảo hắn lùi sang một bên, còn mình thì dạo bước xung quanh chiếc giường hai vòng, không hiểu đang suy nghĩ cái gì mà liên tục lắc đầu thổn thức. Đột nhiên Dược Thiên Sầu vung tay lên, một đoàn Thất Thải Hỏa Diễm bao phủ kín cỗ thi thể, sau đó Dược Thiên Sầu nhắm mắt ngưng thần đứng im không hề nhúc nhích.
Thận Vưu lần đầu tiên nhìn thấy hỏa diễm bảy màu, cho nên trong lúc nhất thời đã kinh ngạc không thôi. Chỉ thấy hỏa diễm bao trùm kín cỗ thi thể, theo ngũ trảo của Dược Thiên Sầu hư không bóp vào, mà dần dần tản ra, phiêu khởi dâng lên giữa không trung. Còn trên chiếc giường làm bằng Huyết Ngọc Hồng Tinh thì đã xuất hiện một đống tàn tro màu xám trắng, hiển nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-than-chau/2565744/chuong-1182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.