Dược Thiên Sầu đi tới bên đài cao dầy ba bốn thước, dài hơn trăm thước, rộng khoẳng bốn năm mươi thước nhìn một chút, ứong lòng không khỏi cảm thán lão hầu tử thật đúng là có lòng kiên nhẫn, không ngờ tìm suốt thời gian hơn năm vạn năm luyện ra một khối đại thiết bản, thật sự làm cho người ta không nói được lời nào.
Trong lòng hắn có chút kỳ quái quay đầu lại hỏi: "Viên Hồng, nếu nó còn cứng rắn hơn cả giáp tinh của Thần Miếu Thải Chu, vì sao ngươi không dùng nó làm áo giập cùng giày cho ngươi dùng?"
"Thật sự là xấu hồ." Viên Vương có chút thẹn thùng nhìn Nam Minh lão tổ chắp tay, giải thích: "Không phải là ta không muốn, nhưng thứ này thật sự quá mức cứng rắn, biện pháp ngu ngốc của ta làm ra khối thép còn được thông qua, muốn chú tạo thành áo giáp cùng giày thật sự là quá trắc trở, trắc trở tới mức ta phải buông tha. Vừa vặn khi ta rèn đồ vật còn thiếu vật để lót, vì vậy mới chọn trúng nó. Bất quá hôm nay có sư phụ ở đây, nói vậy sư phụ có biện pháp giải quyết."
Sau đó lại chỉ vào đá vụn bên dưới khe hở lộ ra hồng quang địa hỏa nói: "Những đá vụn này chính là chất liệu bị vỡ của khối vẫn thạch thiên ngoại này, bên trong nhiều ít vẫn còn ẩn chứa một ít kim chúc, nhưng chính bởi vì có tinh luyện đi ra cũng không có tác dụng gì, cho nên ta mới bỏ lên mặt trên địa hỏa, xem như làm đá nam châm khi luyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-than-chau/2568277/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.