Sau đó vẻ mặt hắn lại buông lỏng, tỉnh ngộ tự hỏi tự đáp: "Ta đã biết, ngươi nhất định là đến cùng bổn môn hiệp đàm chuyện mua tiên đan." Chính hắn tìm lý do đến an ủi mình, nếu không hắn nghĩ không ra Dược Thiên Sầu làm sao tới nơi này.
"Mua tiên đan?" Dược Thiên Sầu nhíu mày, hừ lạnh nói: "Mặt nóng thiếp phải mông lạnh làm một lần là đủ rồi, nói thật cho ngươi biết! Ta lén hỗn vào."
"Lén hỗn vào?" Thủy Minh Thanh thiếu chút nữa cả kinh nhảy dựng lên, nhanh chóng mở cửa chạy ra bên ngoài nhìn xung quanh một lần, xác nhận không có ai, lại hốt ha hốt hoảng chạy vào đóng cửa lại, sợ hãi nói: "Triêu Thiên cung có hộ sơn đại trận, có người tự tiện xông vào sẽ lập tức bị phát hiện, ngươi làm sao có thể xông tới?"
"Chuyện cười!" Dược Thiên Sầu đến trước giường hắn ngồi xuống, không khỏi đắc ý nói: "Ta muốn tới thì tới, muốn đi liền đi, bằng hộ sơn đại trận của Triêu Thiên cung các ngươi còn chưa ngăn được ta."
Việc đã đến nước này, Thủy Minh Thanh cũng không quan tâm hắn có bao nhiêu kỹ năng, nhìn nhìn quần áo mặc trên người hắn, chạy tới nắm chặt tay áo hắn, khấn trương nói: "Dược huynh, lá gan của ngươi cũng quá lớn đi! Nếu đã lén hỗn vào, như thế nào còn dám mặc quần áo của ta chạy loạn bên ngoài, phía trước không có ai gặp được ngươi chứ!"
"Đương nhiên có người nhìn thấy ta." Dược Thiên Sầu không cho là đúng nói.
"Cái gì!" Thủy Minh Thanh cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-than-chau/2568448/chuong-920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.