Dược Thiên Sầu cười nói: "Được rồi! Không nói nhiều nữa, ngươi đang vội, ta cũng không muốn quấy rầy. Bất quá tin tưởng rằng, ít ngày nữa Dược Thiên Sầu sẽ đến kịp Tụ Bào Bồn, hy vọng âm huynh sẽ theo ước định lúc trước mà nhanh chóng tiến hành. "
Âm Bách Khang gật đầu nói: "Đó là tự nhiên, Ngưu huynh an tâm, tiền đã chuẩn bị xong rồi. Dược Thiên Sầu vừa đến, ta liền cùng hắn giao dịch, tiền trao cháo múc! "
"Hảo, cáo từ! " Dược Thiên Sầu khách sáo nói một câu, lãng không bay nhanh xuống chân núi.
Âm Bách Khang trên mặt tràn ngập tiếu ý, dạo quanh ở trên đinh núi, phóng mắt nhìn khung cảnh thiên nhiên bốn phía, tâm tình hơi có chút khoan khoái nói: "Thiên hạ này, sớm muộn cũng sẽ là thiên hạ của ta. Vãn Lan Phong cũng tốt mà Tất Trường Xuân cũng thế, các ngươi không thể ngăn cản nổi ta... "
Dược Thiên Sầu vừa đáp xuống hậu viện Xuân Miên Lâu, liền truyền Nhan Vũ cùng Bách Mị Yêu Cơ vào trong nhà. Trong phòng, Dược Thiên Sầu lãng lặng ngồi bên cạnh bàn án, ăn hoa quả tươi trên mâm. Hai nàng đưa mắt nhìn nhau, không biết hắn gọi hai người tới đây là muốn làm gì.
Một lúc sau, mâm trái cây đã vơi đi một nửa, Dược Thiên Sầu mới chịu lấy khăn ra lau tay sạch sẽ, ném chiếc khăn lụa trắng bóng sang một bên, đưa mắt nhìn Nhan Vũ nói: "Trước kia ta đã nói qua vài lòi. Hi vọng ngươi vẫn còn nhớ rõ, ngươi chuẩn bị khi nào thì rời đi? "
Nhan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-than-chau/2571128/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.