Ô Thác Châu Phiêu Miểu Cung, Dược Thiên Sầu cười hì hì từ trong phòng đi ra, phía sau là mỹ nữ Khúc Binh Nhi, vẻ đỏ mặt còn chưa tan hết, đôi mắt sáng ngập nước hàm chứa xuân tình, nghe nam nhân đi trước cười thật xấu xa, đưa tay hung hăng nhéo vào bên hông hắn một cái, đau đến Dược Thiên Sầu nhe răng nhếch miệng, bất quá là đau nhức vui sướng, hiển nhiên vừa không làm chuyện gì tốt đối với Khúc Bình Nhi.
Đi ngang qua cửa phòng Bạch Tố Trinh, Dược Thiên Sầu dừng lại một chút, lập tức liền lắc đầu bỏ đi. Từ sau khi đem Thanh minh kiểm giao cho nàng, nàng cũng rất ít ra ngoài, một lòng muốn phá giải phong ấn trên thanh kiếm, nàng đối với chuyện hắn giao cho luôn luôn tận tâm tẫn hết trách nhiệm. Bạch Tố Trinh quá tốt, Dược Thiên Sầu từng chút một ghi tạc vào ngực, gặp phải ngăn trở và gian nan, chỉ cần nghĩ đến trong nhà còn có nàng, khuôn mặt dịu dàng lại có một không hai trong thiên hạ vừa xuất hiện trong óc, có thể nói so với linh đan diệu dược, lập tức liền được giải tru sầu, nhượng hắn cảm thấy động lực vô hạn.
Ra Phiêu Miều Cung, Khúc Bình Nhi đưa hắn tới một khu dược vườn mới mở ra, cậy vào công hiệu thần kỳ của Tử sắc Hỗn Độn, trong khoảng thời gian ngắn Chân Ngụy Phá cấm đã gây giống được hơn ngàn gốc. Lá cây màu bích lục, thân cây thủy tinh, thực vật thần kỳ nhượng tâm tình Dược Thiên Sầu thật tốt. Hắn đưa tay hái vài đóa, lại để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-than-chau/2574228/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.