Dược Thiên Sầu há miệng, lộ ra hình dạng khó có thể tin, vốn vách đá đã bị liệt hỏa thiêu đốt nhiều năm cũng không thấy có bao nhiêu biến hóa, chính mình chỉ tùy ý bắn ra một ngọn lửa nhỏ lại có thể không chút tiếng động xuyên một lỗ thủng trên vách đá, thật là quá lợi hại đi nha!
Phóng xuất thần thức hướng tới lỗ thủng điều tra, đã sâu hơn một thước. Dược Thiên Sầu hít sâu một hơi, bất quá mình chỉ là tùy ý bắn ra mà thôi, không ngờ còn có uy lực như vậy, vậy...Nhìn áo khoác bằng hỏa diễm bao phủ trên người mình giống như bộ khôi giáp, giờ lên một nắm tay đang thiêu đốt liệt hỏa, hưóng vách đá đánh tới một quyền, "hô" chân nguyên mang theo một đoàn hỏa cầu cấp tốc bắn ra, "phanh" một tiếng, trên vách đá tùy ý xuất hiện một lỗ thủng lớn.
"Phốc phốc phốc..." Hỏa diễm trải qua nguyên khí áp súc giống như cuồng phong mưa rào từ mười ngón tay hắn bắn nhanh ra ngoài, bên trên vách đá trong hang nhất thời hiện lên những lỗ thủng cháy đen khắp nơi.
Lợi hại! Dược Thiên Sầu thỏa mãn nở nụ cười, đó là một thủ đoạn công kích không tệ. Bất quá ra vẻ hỏa nguyên tố chứa đựng trong cơ thể lại có vẻ ít đi một chút.
Động tĩnh bên trong làm kinh động người thủ vệ bên ngoài, hai gã thủ hạ cầm kiếm nhảy vào, nhìn thấy hình dạng hỏa diễm bao bọc quanh thân Dược Thiên Sầu, vẻ mặt khiếp sợ dừng một hồi lâu, mới cùng hành lễ nói: "Thủ lĩnh!"
"Ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-than-chau/2575135/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.