Ngọc điệp luyện đan có ghi chép mười loại linh thảo đỉnh cấp có dược hiệu thần kỳ nhất, liệt mười loại linh thảo vào hàng ngũ không thể xuất hiện tại nhân gian. Đối với thứ tốt như vậy, Dược Thiên Sầu đương nhiên phi thường dụng tâm xem kỹ, trong đó có một loại linh thảo tên là Ưu Đàm Bà La Hoa, ghi chép và tự thuật về nó trong ngọc điệp đúng y như đoàn bạch mao hắn vừa nhìn thấy.
Bên trong ngọc điệp ghi chép một cố sự, thuật lại trước đây có một thiên thần xinh đẹp tên là Ưu Đàm, chính là con gái của một vị thần vương, nhưng nàng lại cùng một tiểu thần bình thường lưỡng tình tương duyệt(hai bên yêu nhau),đồng thời cùng rơi vào bể tình. Cha nàng không đồng ý, muốn chia rẽ hai người. Cuối cùng hai người ước hẹn bỏ trốn, hẹn nhau gặp lại nơi nhân gian, từng hẹn thề, không gặp không về. Kết cục Ưu Đàm ở lại nhân gian chờ suốt vạn năm, thủy chung không đợi được tình lang. Vì nàng lén trốn xuống trần gian, trong quá trình bị thụ thương, không thể tiếp tục trường sinh bất lão. Vạn năm sau, Ưu Đàm đã trở thành hồng nhàn già yếu, trước khi lâm chung hóa thành một loại kỳ hoa, được gọi là Ưu Đàm Bà La Hoa, lại ở trên vách đá nhắn nhủ với tình lang một đoạn di bút, chính là đoạn thơ Dược Thiên Sầu vừa lẩm bẩm trong miệng.
Đối với truyền thuyết này, Dược Thiên Sầu không tin, nhưng từ một phương diện khác cũng đã chứng minh kỳ hoa này không tầm thường. Bên trong ngọc điệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-than-chau/2576103/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.