Bạn học nữ không cẩn thận chạm vào tay Thanh Nhược, kinh ngạc la lên, "Trời ơi ~ tay cậu lạnh thật đấy." Rồi cúi đầu nhìn nhìn quần áo trên người Thanh Nhược, một cái áo lông mỏng, một cái áo gió, phía dưới là váy và tất chân, tức khắc nghi hoặc, "Sao cậu không mặc nhiều một xíu, tay lạnh như vậy."
Thanh Nhược lắc đầu, nửa bất đắc dĩ nửa giải thích, "Người kia nhà mình nói mình mặc nhiều nhìn béo." Hàm ý là, anh ấy thích mình mặc ít, nhìn dáng đẹp.
Bạn học nữ chép chép miệng, "Không thể nào, Tề Thịnh Quang cưng chiều cậu như vậy."
Thanh Nhược bày ra vẻ mặt cậu không hiểu được đâu.
Bạn học nữ nháy mắt đã hiểu, nhà nào cũng có một quyển kinh khó niệm, tình yêu cũng vậy, tất cả mọi người đều có nỗi khổ riêng, an ủi vỗ vỗ bả vai Thanh Nhược, cũng không biết nói gì, hồi lâu sau mới nghẹn ra được một câu, "Trông anh ấy đối với cậu khá tốt, không ngờ......"
Tề Thịnh Quang ở phía sau hai người nghe hết từ đầu tới đuôi nhẹ nhàng khụ một tiếng.
Nói xấu sau lưng người ta, kết quả lại bị chánh chủ nghe được. Bạn học nữ xấu hổ cười cười, sau khi cho Thanh Nhược một ánh mắt an ủi liền lủi đi mất.
Đã là tháng mười hai, Tề Thịnh Quang bên trong mặc áo lông trắng cao cổ, bên ngoài là áo khoác màu xám nhạt, nụ cười ở khóe miệng bất đắc dĩ lại dung túng, đi tới rút tay ra khỏi túi gõ gõ lên trán cô, "Em nha ~" Rồi sau đó cầm lấy bàn tay nhỏ lạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-thoai-chung-co-chu-tinh-thoai/1510226/quyen-5-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.