☆ Linh Chu Kỳ Dương
Không ngờ, nàng lại chịu vẽ cho ta xinh đẹp như vậy.
Người trong bức họa ngây ngô ngoái đầu nhìn lại, giống như ta vừa gặp được chính mình trong giấc mơ ta thường thấy. Thì ra nàng chưa bao giờ quên lần gặp gỡ đầu tiên của chúng ta. Nhưng mà sợ là ta của quá khứ trong lòng Mộc Dịch Phỉ đã sụp đổ vỡ vụn, chỉ còn lại vẻ dữ tợn như quỷ dữ âm tào.
Nhân sinh hữu duyên tương kiến, đáng tiếc giữa ta và nàng không phải nhân duyên, mà là nghiệt duyên.
Ta cẩn thận cầm lấy bức họa, đặt cùng chiếc trâm bạc kia. Một ngày nào đó, nếu như số mệnh của ta đã tận, những vật này đều phải theo ta xuống mồ, bằng không sợ là ta vĩnh viễn cũng không thể nhắm mắt, hồn phách nhớ nhung, vấn vương tại thế.
Tin tức của Ám tộc sớm đã truyền đến, Nhạc Dương Tiêu quả nhiên đến tìm Ám tộc trước yến thọ của phụ thân ta, thậm chí không tiếc bỏ ra một số tiền lớn. Sai một nước cờ, toàn trận đại bại, chỉ hy vọng Ám Dạ Khanh không do dự ở thời khắc mấu chốt.
Hôm mở tiệc chiêu đãi thiên hạ quần hùng, náo nhiệt vô cùng, các môn phái trong võ lâm nhận được thiệp mời đều đến đông đủ, không một ai dám vắng mặt.
Nhạc Dương Tiêu cũng đến chúc mừng từ sớm, bên cạnh mang theo Nạp Lan Hạ.
"Linh Chu tiền bối, tiểu chất chúc ngài phúc như Đông hải, thọ tỉ Nam sơn. Đây là lễ vật mừng thọ, xin tiền bối nhận cho." Hậu lễ của hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-thuong-nhat-sinh/2212945/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.