Hơi thở mùa xuân vương trên chiếc lá bay, vương lên trong tiếng gió thoảng.
Cậu hôm nay sửa soạn quần áo đón ngày nhập học sau mấy ngày tết qua, tết qua đọng lại rất nhiều thứ, thứ đọng lại nhiều nhất là tình cảm của mọi người xung quanh, từ một người xưng là bạn anh trai mình, rồi đến anh hàng xóm, bố sức khỏe càng ngày càng yếu, mỗi ngày mỗi năm cậu đều có một nỗi lo sợ như vậy, sợ tết năm sau sẽ chẳng còn bố nữa, sợ tự dưng mình chỉ còn là mình.
Tiếng cười bên bố nhưng sâu trong nụ cười lại chất chứa quá nhiều thứ, đó không phải là giả bộ, mà đó là tình cảm với bố mà bố đang còn thời gian ngắn ngủi để nhận được điều đó.
Sáng ngày mai, cậu chỉ mới dắt xe đạp ra, đã nghe thấy đằng sau có tiếng người hét lên.
"Hứa Dật! Em làm gì đi học sớm thế?"
Hứa Dật quay đầu lại, trong nắng mùa xuân nhìn thấy được người con gái đó, đằng sau là giàn hoa giấy, hoa thì bị gió làm rơi, tự dưng cảm thấy tim mình thổn thức kì lạ, cậu cười lớn.
"Chị Dương, cũng dậy sớm thế!"
Dạ Dương vì nắng mà nhăn mặt, mặc dù chỉ là nắng sáng sớm chẳng có hại gì.
"Sớm cái gì, đứng nãy giờ chờ em đó!"
Hứa Dật dựng chân chống xuống lên tiếng: "Chị chờ em làm gì? Sao không vào nhà em?"
"Thôi đi, có cái này Quý Thừa làm cho em đó!"
Dạ Dương nắm một cái hộp, không biết là hộp gì, đợi Hứa Dật tới dúi vào tay cậu, Hứa Dật kinh ngạc nói: "Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-trai-dap-vo-khoang-cach/348663/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.