Một cỗ quan tài màu tím chìm nổi trong thạch thất ko lớn, lực lượng cuồn cuộn tuôn ra uy áp tám hướng. Dưới uy năng của Cự đầu, phần lớn tu giả đều cử động rất khó khăn. Nhưng dù vậy, cũng ko ai buông tha việc ra tay.
Màn sáng trước người Lâm Tôn Thiên chặn tất cả công kích nhưng thần sắc của hắn lại càng trở nên khó coi hơn.
Ô...ô...n...g!
Từng cái Đạo văn bắt đầu hiển hiện trong toàn bộ thạch thất, rậm rạp chằng chịt vô số. Đây là Đạo văn hoàn toàn khôi phục lại rồi.
Ầm ầm!
Sơn băng địa liệt, ngay khi Đạo văn xuất hiện, trong nháy mắt, hai toà núi nơi lối vào bỗng nhiên sụp đổ, loạn thạch cuồn cuộn, bụi mù ngút trời, vô số cự thạch vùi lấp cái cửa vào một tầng lại một tầng. Người ngoài ko thể tiến vào.
Cùng lúc đó, toàn bộ nơi chôn cất giống như bị phong bế. Đạo văn lóe lên tức thì rồi chỉ trong nháy mắt tất cả tu giả bị đưa đến trong đại điện.
"Chuyện gì xảy ra, phát sinh chuyện gì rồi. . ."
"Người đâu, người đâu? Ai dám ám toán đại gia, không muốn sống chăng. . ."
"Tên khốn kiếp nào làm, lão tử không để yên cho ngươi. . ."
. . .
Chỉ trong nháy mắt, đại điện liền náo nhiệt lên. Hơn mấy trăm ngàn tu giả tề tụ, kẻ yếu chỉ có Khai Mạch ngũ lục trọng thiên mà cường giả thì có thể so với tu sĩ Thiên Môn. Nhưng tuyệt đại đa số mọi người còn ko biết rõ được rốt cuộc đã có chuyện gì.
"Bây giờ, hãy nghe ta nói!"
Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-van-do-luc-truyen/2058883/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.