Mười ngày rồi, Tố Tố qua bên ấy đã tròn mười ngày nhưng vẫn chưa có tâm tích gì…
Công việc của Thinh Thinh vẫn nhàn rỗi như thường lệ, còn Nguyệt Hạ Nam không hiểu vì sao dạo gần đây cứ đầu tấp mặt tối, dường như anh ấy cũng quên lãng chuyện cần nói với cô.
C ũ ng đúng, anh b ậ n th ế kia c ơ mà, còn đâu th ờ i gian, tâm trí đ ể nh ớ đ ế n nh ữ ng chuy ệ n nh ỏ nh ặ t đó, v ả l ạ i cô c ũ ng không giúp đ ượ c gì cho anh.
Qu ả th ậ t là vô d ụ ng, quá vô d ụ ng, haizz…….
Hôm nay là chủ nhật,
Thinh Thinh ngao ngán nằm dài người trên giường với cuốn tiểu thuyết trong tay, miệng không ngừng lẩm bẩm:”Ni Ni à, không biết Tố Tố bên ấy sao rồi nhỉ? Mười ngày rồi còn gì, vậy mà vẫn không nhận được tin gì từ cậu ấy.”
Ni Ni mắt vẫn đăm đăm không rời chiếc latop:”Mình cũng không nhận được tin gì từ cậu ấy. Chắc là qua bên đó bận sắp xếp việc học, thủ tục, chỗ ở này nọ nên chưa gọi cho hai tụi mình.”-Ni Ni bỗng ngừng giây lát:”Mà Thinh Thinh này, có chuyện này tớ không biết có nên nói cậu nghe hay không.”
Nghe thế Thinh Thinh ngạc nhiên quay đầu lại hỏi:”Chuyện gì? Cậu cứ nói đi.”
Ni Ni ngần ngừ, nửa muốn nói, nửa lại thôi:”Thật ra,…haizz….thật ra hôm cậu tăng ca Hà Vĩ Phong có uống say… đến tìm cậu nhưng đã bị tớ đuổi về rồi.”
Thinh thinh bất giác im lặng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-a-de-sau-nhe/537120/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.