Buổi tối trước lễ cưới một ngày, Lăng Diệp, Úc Hàn Yên, Dany và Tề Ngôn tụ tập ở biệt thự của Lăng Sanh, chỉ vì một câu nói của Lăng Diệp: "Điểm xuất phát của hôn lễ là từ chỗ ở của ông nội."
Đối với việc này, lão Tôn tất nhiên rất vui mừng.
"Tiểu Yên, mau rời giường thôi." Trời hửng sáng, Lăng Diệp đã mở trừng mắt. Anh hôn một cái vào mặt người đang nằm nghiêng quay về phía mình, nhẹ giọng gọi.
Úc Hàn Yên không có bất kì động tĩnh gì.
Lăng Diệp bất đắc dĩ, vỗ vỗ lưng người kia, nâng cao âm lượng lên một chút: "Tiểu Yên, hôm nay chúng ta kết hôn. Em còn ngủ nữa, sẽ bị lỡ giờ đó."
Chân mày Úc Hàn Yên khẽ nhăn, mắt bắt đầu động đậy.
Lăng Diệp biết cô tỉnh, dùng con ngươi như đá Hắc Diệu Thạch nhìn chằm chằm khuôn mặt cô.
Chỉ một lát sau, Úc Hàn Yên từ từ mở đôi mắt to trắng đen rõ ràng, vẫn còn mông lung buồn ngủ ra. Cô cau mày, miệng cong lên, dáng vẻ cực kỳ bất mãn, dùng sức rúc rúc vào lòng Lăng Diệp, nói nhỏ: "Đúng là bị giày vò, đời này em sẽ không kết hôn nữa."
Lăng Diệp nhíu mày, hỏi đầy nguy hiểm: "Không lẽ lúc trước em còn có ý định sẽ kết hôn lần nữa?"
Một hồi chuông báo động kéo vang trong cơ thể Úc Hàn Yên, cô tỉnh táo hơn một chút, cười lấy lòng: "Chưa từng nghĩ, tuyệt đối chưa từng nghĩ đến."
Lăng Diệp nhìn cô một lúc, không so đo nữa, nói: "Mau xuống giường rửa mặt thôi."
"Tiểu Yên vâng mệnh." Úc Hàn Yên lề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ba-dao-cua-tong-giam-doc-hac-bang/2159967/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.