Sau khi tính tiền xong, bốn người hai trước hai sau đi ra khỏi quầy hàng Dior. Bạch Triết Hiên nhìn Úc Hàn Yên đang đi phía trước, mời nhiệt tình:
"Cùng đi uống cà phê được không?"
Lăng Diệp quay đầu lườm Bạch Triết Hiên một cái, trầm giọng nói:
"Tôi với Tiểu Yên còn phải đi mua sắm tiếp, hai người đi là được rồi."
Bạch Triết Hiên nhìn về phía Dany, dùng giọng đầy cuốn hút nói:
"Vậy chúng ta cũng đi mua sắm nha, dù sao cũng chẳng có chuyện gì để làm."
Trong lòng Dany xẹt qua một tia khổ sở. Đúng là hắn không coi tình cảm của cô đối với hắn ra gì mà. Ở trước mặt cô, cũng không thèm che giấu một chút tình cảm nào của mình, thậm chí còn lợi dụng cô để có nhiều thời gian ở cùng Hàn Yên. Chỉ có điều, mặc dù cô biết rõ hắn thật sự không muốn ở cùng một chỗ với mình, nhưng bản thân vẫn muốn nắm lấy cơ hội không dễ có này.
Cô cười cười, nhẹ nhàng nói:
"Được."
Chân Lăng Diệp đang bước về phía quầy hàng độc quyền tiếp theo dừng lại, gân xanh hằn lên trên trán, mày nhíu chặt có thể kẹp chết một con kiến.
Úc Hàn Yên cảm thấy kỳ quái, ngẩng đầu lên hỏi:
"Sao vậy?"
Chân mày Lăng Diệp giãn ra, cúi đầu đối mặt với ánh mắt quan tâm của cô, nghiêm trang nói:
"Đột nhiên anh nhớ ra đã bỏ quên một thứ ở nhà."
Đôi mắt to của Úc Hàn Yên chớp chớp, sau khi suy nghĩ lòng vòng, đoán có lẽ anh đang muốn hất Bạch Triết Hiên ra khỏi bọn họ, nên hết sức phối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ba-dao-cua-tong-giam-doc-hac-bang/2160072/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.