Một tiếng sau, Tề Ngôn vội vã chạy về, tay phải cầm một túi đồ, đi theo sau hắn còn có một người đàn ông thân hình cao lớn.
Úc Hàn Yên đang ngồi trên ghế đứng dậy, đi tới bên cạnh người kia, cô nhìn hắn giống hệt như cha mẹ vợ quan sát con rể tương lai. Sau khi cô nhìn hắn từ trên xuống dưới một lượt, mỉm cười hài lòng nói:
"Không sai! Không sai! Vóc dáng quả thật rất giống, kiểu tóc cũng rất giống."
Lăng Diệp thấy Úc Hàn Yên nhìn chằm chằm người đàn ông khác, anh vô cùng khó chịu, liền xoay đầu cô lại, để cô nhìn vào mình. Mặt anh đen xì, lạnh lùng nói:
"Không được nhìn người khác."
". . . . . ." Ba người đang trong phòng làm việc nghe xong, đầu đầy vạch đen. Người này đúng là thích ăn dấm chua. Động một chút đã đổ cả một thùng dấm chua rồi.
Úc Hàn Yên thức thời gật đầu nói:
"Ừ, em không nhìn người khác."
Hai tay Lăng Diệp chuyển qua eo Úc Hàn Yên, giữ chặt lấy cô, giống như lời tuyên cáo quyền sở hữu của mình.
Như thế này thì sao cô có thể làm việc được? Úc Hàn Yên vuốt vuốt lông mày, bất đắc dĩ nói:
"Ôm em đến ghế sofa ngồi đi."
Lăng Diệp nghe xong, không nói hai lời bồng Úc Hàn Yên lên, đi đến ghế sofa ngồi xuống, để cô ngồi lên trên đùi mình.
Úc Hàn Yên cũng không giãy giụa, được miễn phí cái ghế thịt người, cô có ngu mới không ngồi. Cô đổ túi đồ Tề Ngôn mang tới ra, cũng không sợ sẽ bị kẻ khác học mót nghề,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ba-dao-cua-tong-giam-doc-hac-bang/2160118/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.