Tốc độ chạy của cô khiến mọi người líu lưỡi!
"Đây là đâu, thật đẹp nha!" Ngải Tuyết đứng trước tòa khách sạn bảy sao, mắt mở to tay vỗ không ngừng.
"Thiếu gia Mộ Dung, đã lâu không gặp!”Chu Bân nở nụ cười đầy mê hoặc.
"Woa, mỹ nam!” Ngải Tuyết nắm ống tay áo Mô Dung Kiệt lắc lắc!
Mộ Dung Kiệt mặt lạnh, anh rất muốn đánh nha đầu hoa si này bất tỉnh ngay tại chỗ.
"Đây là chị dâu sao? Quả nhiên không phải mỹ nữ tầm thường, ngay cả khí chất cũng không bình thường!” Chu Bân than thở tận đáy lòng!
"Cám ơn, tôi tên Ngải Tuyết!" Vui mừng đưa tay ra phía trước!
Chu Bân hoàn toàn không thấy dáng vẻ Mộ Dung Kiệt khó coi đến mức nào, nhiệt tình muốn bắt tay cô, lại bị một chưởng của Mộ Dung Kiệt làm cho thức tỉnh! Ném cho hắn ánh mắt đầy sắc bén!
Chu Bân cười ha ha"Đại ca, anh keo kiệt quá!”
"Anh cũng thấy thế sao?Trời ơi, cùng chung chí hướng!” Ngải Tuyết đối với Chu Bân càng thêm mấy phần ngưỡng mộ!
"Cô bé ngốc, muốn chết hả? Trở về nhà biết tay anh!” Mộ Dung Kiệt uy hiếp!
Hù dọa! Lại là bộ dạng này, được thôi, lạt mềm buộc chặt! truyện thấy hay các bạn sang Doc Truyen . o r g đọc nhé
"Thật ra, ông xã của em là mỹ nam duy nhất! Đẹp đến người thần phẫn nộ! Thiên lý bất dung, khụ khụ, dù sao, chồng em đẹp đến không ai sánh bằng!” Vừa dịu dàng nịnh nọt vừa nắm cánh tay anh đung đưa!
Mộ Dung Kiệt hài lòng khẽ cười, nhếch mắt khiêu khích nhìn Chu Bân!
Chu Bân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ba-dao-trien-mien-voi-de-nhat-phu-nhan/268429/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.