"Ngải Tuyết, có mệt không, nếu mệt chúng ta trở về trước!" Mộ Dung Kiệt quan tâm hỏi.
"Cũng được!" Vẻ mặt Ngải Tuyết nhàn nhạt như cũ,
"Đói bụng chưa? Có muốn đi ăn chút gì trước khi đi về không?" .
"…" .
Đúng lúc Ngải Tuyết tay chân luống cuống khi Mộ Dung Kiệt quan tâm quá mức như vậy thì điện thoại vang lên.
"Alo, Thủy Nhan!" Khóe miệng khẽ nâng lên, từ lúc rời đi đến giờ vẫn chưa liên lạc cho nhau.
"Cái gì? Cậu trở về nước sao? Thật không? Ở phi trường rồi hả? Ừ, cậu chờ một chút, tớ đến rước cậu!"
Ngải Tuyết vui mừng cúp điện thoại, hưng phấn vừa chạy ra ngoài.
"Ngãi Tuyết, chạy từ từ!" Mộ Dung Kiệt ở phía sau kêu lên vì sợ cô té.
Chạy tới bế cô lên như một công chúa.
"Em muốn giống như lần trước sao? Ừ?" Căm tức hừ lạnh nhìn cô.
"Anh buông tôi ra, bạn tôi vừa trở về nước, tôi muốn đi đón cô ấy!" Ngải Tuyết giãy giụa ở trong lòng anh.
"Anh Kiệt, anh làm gì khẩn trương giống như phụ nữ có thai vậy dù gì người cần khần trương vẫn nên là chị dâu mà!"Quý Tử Hiên dạo bước đi tới, buồn cười nâng khóe môi lên, nhìn vẻ mặt khẩn trương của Mộ Dung Kiệt.
Xem ra, người phụ nữ này đối với anh ấy mà nói là rất quan trọng nha.
Ánh mắt Mộ Dung Kiệt rét lạnh nhìn anh một cái"Em không biết thôi, cô ấy đã có thai ba tháng rồi!"
Tử Hiên sửng sốt, tiếp theo là gương mặt mừng rỡ.
"Thật hả? Kia, chúc mừng anh!" !
Anh thật không nghĩ tới Mộ Dung Kiệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ba-dao-trien-mien-voi-de-nhat-phu-nhan/441063/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.