Tử Hiên vội vàng nhận lấy ly nước vừa đưa qua.
Nước nóng bắn vào tay anh.
Vì vậy, Tử Hiên cũng sợ hãi la thất thanh.
Chọc cho Mộ Dung Kiệt cười muốn nội thương, anh thề.
Nếu như cười có thể không động đến vết thương, anh nhất định không chút cố kỵ nào cười thật to.
Tử Hiên nhìn ra được vẻ mặt của Mộ Dung Kiệt muốn chọc quê anh.
Sắc mặt lập tức đen sì.
Cắn răng lên tiếng"Có gì đáng cười sao?" ?
Mộ Dung Kiệt cười ‘haha…’ một hồi lâu.
Rồi mới mở miệng nói"Nếu như heo nghe được tiếng người, chúng cũng có thể ngẩng đầu ưỡn ngực rồi !".
Tử Hiên nghi ngờ hỏi"Tại sao?" ?
Thấy Tử Hiên hỏi như thế, Mộ Dung Kiệt rốt cuộc không nhịn được cười to lên.
Ngay sau đó đã động tới vết thương, làm anh phải cau mày vì đau.
Loại cảm giác vừa đau lại vừa muốn cười khiến khuôn mặt Mộ Dung Kiệt vặn vẹo không thôi.
Tử Hiên bất ngờ nhìn người đàn ông trước mặt này người luôn lạnh lùng khiến ai cũng phải kính sợ.
Nghĩ tới nếu để cho những người ở trong lòng xem anh như thần mà sùng bái nhìn thấy dáng vẻ lúc này của Mộ Dung Kiệt, có thể muốn đổi thần tượng hay không.
Khóe miệng Tử Hiên không khỏi co giật thật lâu.
Sau đó đặt mông ngồi xuống bên cạnh giường, bất đắc dĩ nhìn Mộ Dung Kiệt.
"Anh Kiệt, mẹ anh…?" Tử Hiên thật đau lòng, anh đang nghĩ, Mộ Dung Kiệt làm sao đối mặt với chuyện này.
Đôi mắt Mộ Dung Kiệt lập tức đen lại, tâm trạng giống như tiến vào hầm băng, nửa ngày sau,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ba-dao-trien-mien-voi-de-nhat-phu-nhan/441138/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.