Mặt Mộ Dung Kiệt xanh mét rõ rệt, cả người tản ra hơi thở lạnh như băng, trực tiếp gọi điện thoại cho Trương Thiên, để anh ta xử lí đám người nhiều chuyện lắm mồm này.
Những người đó đương nhiên không hiểu rõ mọi chuyện, nhìn Mộ Dung Kiệt nói chuyện điện thoại xong, bộ mặt châm chọc cười ha ha:
"Anh cho rằng anh đang đóng phim a, làm cái gì bụi cơ ơ, tính chọc trẻ lên ba sao, cười chết mất!"
Mặt Thượng Quan Tử Uyển từ màu trắng chuyển sang màu xanh, trong lòng nhịn không được run lên.
Ngải Tuyết nhìn chăm chú vẻ mặt của Thượng Quan Tử Uyển thay đổi không ngừng.
Trong lòng có chút kích động, giết cô để báo thù cho bảo bảo!
Mộ Dung Kiệt nắm chặt bàn tay lạnh như băng của Ngải Tuyết, ý bảo cô đừng kích động.
"Bảo bối, tất cả giao cho anh, tin tưởng ông xã của em, anh sẽ không để cho con của chúng ta chết oan như vậy!" Ánh mắt đầy kiên định nhìn Ngải Tuyết.
Lời nói của anh làm tim cô ấm trở lại, nhẹ nhàng gật đầu, mím môi!
"Sao cô lại biến thành cái bộ dạng thảm hại này?" Một tuần trước cô ta vẫn còn diễu võ giương oai ở trước mặt mình mà.
Mộ Dung Kiệt ôm lấy cô "Chúng ta lên xe về nhà, anh từ từ kể cho em nghe có được không?"
"Ừ!" Ngải Tuyết cười yếu ớt, có Mộ Dung Kiệt ở đây, cô thật sự không cần quan tâm cái gì.
Mới vừa lên xe, Thượng Quan Tử Uyển liền vùng vẫy muốn chạy trốn, ánh mắt Mộ Dung Kiệt lạnh lùng, chân đá hòn đá dưới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ba-dao-trien-mien-voi-de-nhat-phu-nhan/441185/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.