Xuống tới phòng khách, nó thấy ông chủ đang Trả tiền cho Nguyên và Phong, cả hai thằng có vẻ thích thú lắm, chắc tụi nó mới ‘’chém đẹp’’ ổng, cái phong bì ổng đưa nhìn oách ghê.
Trước cổng căn biệt thự khổng lồ trên đường Hoàng Văn Thụ, ba thằng nhok đang hăm hở cười đùa, trong đó một thằng đội nón nghiêng nghiêng, một thằng có vẻ điềm đạm, còn một thằng đi… chân không. Thằng nhok đội nón lên tiếng trước.
_ Khui phong bì ra coi mày, nhiu trong đó zậy.
_ Hok bit nữa, thấy ổng giàu quá tao đòi 2 triệu - Phong vừa hí hửng vừa xé ‘’bao’’
Thằng này tham quá, công 3 người 1 ngày mà dữ zậy, nó nghĩ thầm.
_ Trời đất quỷ thần ơi, 5… 5 chai.
_ Đâu… đâu, đưa coi coi.. - nó và Nguyên lật đật quay sang
Mẹ ơi,… đúng 5 chai không thiếu, 10 tờ polime 500 còn gì. Cha đại gia này sộp quá, tính ra thằng cũng hơn chai rưỡi chứ đâu ít. Chèng ơi, mới có 1 ngày mà kiếm được chừng này, làm 1 tháng chắc tụi nó đủ tiền… mua nhà quá.
_ Tao thấy ‘’mết’’ cha nội này quá, ước gì ngày nào ổng cũng thuê mình ha - Nguyên mơ tưởng.
Nó nhăn mặt.
_ Xa vời quá mày, mà giờ ‘’nhà giàu’’ rồi tụi mày tính làm gì đây.
_ Tao cũng hok bit nữa - Phong - Chắc tao mua cho Trúc cái xe đạp để đi học, xe em ‘’cà tàng’’ quá rồi.
Uh, cũng đúng, nhưng mà nhờ cái xe cà tàng đó Phong mới quen Trúc chứ bộ. Nhà Trúc nghèo lắm, ba Trúc chết trong một ngày mưa gió
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-bui-doi/197732/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.