Kéo rèm cửa sổ phòng ngủ ra, từng vệt nắng lớn đổ xuống, ánh nắng đâm vào mắt Liên Hảo phát đau, cô cứ như vậy ngồi ở trên drap giường màu xanh như màu xanh của biển cả, ngẩn người nhìn ánh mặt trời ở bên ngoài cửa sổ.
Hiện tại là mười giờ sáng, cách ngày hôm qua cùng Lan Đình Phương định ra thỏa thuận một tháng còn chưa tới hai mươi tư giờ Liên Hảo liền hối hận, vô cùng hối hận.
Vì sao lại đồng ý với anh thỏa thuận kỳ quái này? Rõ ràng là cô đã đến độ tuổi hiểu được cách suy xét, cô cũng hiểu được là ở độ tuổi của cô thì chỉ dựa vào việc xử trí theo cảm tính là giải quyết không xong vấn đề, vì sao còn...????
Liên Hảo cười khổ, ôm đầu la hét, dứt khoát vùi đầu ở trong chăn. Trong chăn tất cả đều là mùi hương của Lan Đình Phương. Đúng vậy, chính mùi hương này khiến Liên Hảo hối hận.
Đây là một loại mùi hương dễ làm cho người ta sinh nghiện.
Tối hôm qua, Lan Đình Phương cứ khăng khăng bắt Liên Hảo phải ngủ ở phòng ngủ chính, còn anh thì ngủ ở phòng dành cho khách mà lúc trước Liên Hảo đã ngủ. Anh dịu dàng hôn nhẹ lên trán Liên Hảo, dịu dàng nói với Liên Hảo chúc ngủ ngon.
Nụ hôn chúc ngủ ngon đêm qua dường như có ma lực, Liên Hảo cứ như vậy dễ dàng đi vào giấc ngủ, từ tối hôm qua mười giờ rưỡi cho đến hôm nay mười giờ sáng, giấc ngủ này cũng thật đủ sâu. Liên Hảo đã có rất nhiều năm không có được một giấc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-chet-tiet-nay/1723481/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.