"Lan Đình Phương, ai cho phép anh đem tôi mang đến nơi này, ai cho phép anh thay quần áo cho tôi?"
Liên Hảo chỉ vào Lan Đình Phương, oán hận nói.
Lan Đình Phương không hề để ý đến lời nói của Liên Hảo mà chỉ một mực nhìn chằm chằm đầu ngón chân cô. Liên Hảo cố gắng đem đầu ngón chân của mình rút vào trong váy ngủ, cơ thể cũng lui về sau, vừa mới lui được một bước anh liền bước đến ôm ngang cô lên.
Hành động đột ngột của anh khiến cho Liên Hảo càng thêm tức giận, giãy giụa muốn anh thả cô xuống. Anh ở bên tai cô nhẹ giọng nói: "Anh không hy vọng đôi chân xinh đẹp của em đạp phải mảnh thủy tinh."
Đôi chân xinh đẹp? Lúc này, Liên Hảo lại lôi ra thêm một tội trạng của Lan Đình Phương, đối với phụ nữ đã có chồng tiến hành ngôn ngữ khiêu khích!
Anh ôm cô đến phòng khách, thả xuống.
Chỉ vào cái mũi của mình: "Tức giận có thể chỉ vào mũi mắng anh."
Vỗ bả vai: "Thật sự giận quá có thể đánh nơi này."
Chìa cổ tay ra: "Nếu hai thứ kia vẫn không làm em hết giận vậy thì có thể cắn anh."
Đây là Lan Đình Phương sao? Liên Hảo ngây ra như phỗng, vị này là Lan Đình Phương sao?
Anh thở dài một hơi, nói: "Liên Hảo, không phải em nói để cho anh mượn em sao? Đây chính là em ở trước mặt bọn trẻ đáp ứng. Nếu đã như vậy thì mấy ngày này liền ở đây đi, thật sự thì hành lý của em ngày hôm qua đều đã được chuyển đến nơi này."
Cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-chet-tiet-nay/1723510/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.